Chiến thắng nhọc nhằn trước Slovakia ở vòng 1/8 khiến người hâm mộ ĐT Anh cảm thấy thất vọng, nhưng trong cơn bão chỉ trích, ít nhất Tam Sư cũng tìm được điểm sống.
Cú ngả người móc bóng của Jude Bellingham phút 90+5 xứng đáng được xem là pha ghi bàn đẹp nhất EURO 2024 tính đến thời điểm này, dựa trên góc độ, kỹ thuật lẫn tầm quan trọng. Nếu không có pha lập công đó, chắc chắn Gareth Southgate sẽ không thể giữ được chiếc ghế thuyền trưởng của mình và cũng đi vào lịch sử bóng đá Anh với tư cách HLV tồi tệ nhất.
Được đánh giá là ứng viên số 1 cho danh hiệu vô địch trên đất Đức, nhưng ĐT Anh phải nhờ tới bàn gỡ phút bù giờ để có thể kéo Slovakia vào hiệp phụ. Đó không bao giờ là một màn trình diễn đạt tiêu chuẩn của một đội bóng lớn, nhưng giữa những chỉ trích, liệu Harry Kane và các đồng đội còn làm được gì khả quan?
Câu trả lời, thật may, là có. Họ đã tìm được đường sống và trở về từ địa ngục, đồng thời tái hiện thứ vũ khí mạnh nhất của mình trong vài năm qua – những tình huống cố định. Trước khi Bellingham làm điều quen thuộc với màn ăn mừng đặc trưng, ngôi sao của Real Madrid đã nhận đường kiến tạo từ trung vệ Marc Guehi, xuất phát từ quả ném biên của Kyle Walker.
Đến bàn thắng thứ 2, pha đánh đầu của Harry Kane cũng xuất phát từ một pha bóng cố định, khi Cole Palmer đá phạt. Bóng bật ra tạo điều kiện cho Eberechi Eze dứt điểm, đi đến vị trí của Ivan Toney trước khi tìm đến đầu Harry Kane. Trong vài phút ngắn ngủi, tuyển Anh ngược dòng ngoạn mục từ 2 tình huống cố định, trong những thời điểm quan trọng nhất của trận đấu (phút bù giờ, ngay đầu hiệp phụ).
Đây chính là sức mạnh đáng gờm nhất của Tam Sư, trong giải đấu lớn đầu tiên HLV Gareth Southgate nắm đội là World Cup 2018. Trên hành trình giành ngôi thứ 4 đó, ĐT Anh ghi 12 bàn, trong đó có… 9 bàn cố định (đạt tỷ lệ 80%). Hình ảnh mà giới truyền thông gọi với cái tên love train (đoàn tàu tình yêu) khi sắp xếp đá phạt góc cũng bắt nguồn từ giải đấu này.
Southgate có thể không phải một chiến lược gia xuất sắc, chưa thể tìm ra vị trí thích hợp nhất cho các cầu thủ, nhưng riêng những bài tập cố định thì Tam Sư là “trùm”.
Thực tế, không sai khi nói rằng những tình huống cố định là dạng chiến thuật dành cho những đội bóng yếu, muốn tìm sự sống bằng bóng chết. Nhưng khi đặt vào một ĐT Anh với những ngôi sao tấn công hàng đầu thế giới và đang đạt độ chín sự nghiệp, nó càng phát huy sự hiệu quả. Phil Foden, Jude Bellingham, Harry Kane, Kyle Walker đều là những cầu thủ rất giàu kinh nghiệm, và biết cách toả sáng khi đội bóng cần mình nhất.
Chỉ trích ĐT Anh là điều rất dễ dàng, ai cũng có thể đưa ra nguyên nhân. Nhưng ngay cả khi Tam Sư có 99 vấn đề, họ vẫn biết cách giành chiến thắng vì một vũ khí còn lại. Những giải đấu cúp ngắn ngày, thể thức loại trực tiếp càng đề cao khoảnh khắc của những ngôi sao, khiến ĐT Anh trở thành thách thức với mọi đối thủ.
HLV Gareth Southgate có lẽ không giỏi đua league và sẽ thất bại thảm hại nếu dẫn dắt cấp độ CLB. Nhưng tại ĐT Anh, những siêu sao trong đội hình của họ vẫn luôn chứng tỏ được bản lĩnh, đem đến những “clutch moment” để định đoạt trận đấu. Bởi sức mạnh của họ nằm trong đôi chân của Jude Bellingham, không phải bộ não của Southgate.
Ở một góc độ nào đó, điều này có sự tương đồng với Real Madrid, nhà vua của Champions League. Tam Sư vẫn sống sót dù chơi tệ, dù thiếu những vị trí then chốt trong đội hình (trung vệ, hậu vệ trái), dù không có lối chơi rõ ràng, dù đưa tiền vệ chạy cánh phải về đá hậu vệ trái, hay kể cả khi bị dẫn trước tới phút 90+5.
Chừng đó là cơ sở để những người hâm mộ đội bóng này (vẫn) mong chờ về danh hiệu lớn đầu tiên kể từ năm 1966.
Link nguồn: Link