Nhìn vào tỉ số 3-0 của Tây Ban Nha có được trước Croatia trong loạt trận khai màn của EURO 2024, có lẽ đó chỉ là sự hủy diệt trên giấy tờ của La Roja. Trên thực tế, ngày hôm đó Tây Ban Nha không hoàn toàn thể hiện một sự áp đảo nào quá lớn trong lối chơi trước Croatia. Tỉ số có thể đã khác đi rất nhiều nếu không có những sai lầm của cầu thủ Croatia hay những pha xử lý cá nhân đầy xuất sắc của các cầu thủ dưới trướng của Luis de la Fuente.
Trong các giải đấu cấp quốc tế, miễn là một đội tuyển có thể khiến bảng tỉ số của họ thay đổi thì người ta sẽ không quan tâm quá nhiều đến việc đội tuyển đó thi đấu như thế nào trong trận mở màn. Về cơ bản, cách vận hành của những giải đấu dạng này chính là: kết quả cuối cùng là điều quan trọng nhất.
Trong hành trình 7 trận để vươn tới chức vô địch tại EURO, chỉ cần 1 chiến thắng thôi cũng có thể giúp bạn lọt vào vòng 1/8 với tư cách của 1 trong 4 đội đứng thứ 3 có thành tích tốt nhất. Còn tại vòng đấu loại trực tiếp, không phải lúc nào đội mạnh hơn cũng thắng mà quan trọng là đội nào có thể giành chiến thắng trong trận đấu đối đầu trực tiếp – điều mà hầu hết các nhà vô địch trước đây của EURO đều đã chứng minh thành công.
Điều này tỏ ra trái ngược với các giải đấu quốc nội và cấp CLB, nơi mà các đội bóng sẽ phải thi đấu tốt và duy trì phong độ trong suốt cả mùa giải để có được chức vô địch. Bạn không thể hy vọng vào việc vô địch một giải đấu đường dài nếu như có những màn trình diễn kém cỏi trong suốt cả mùa.
Mệnh đề phía trên sẽ đúng khi chúng ta nhìn lại cả một quá trình của một đội bóng trong cuộc đua đường dài. Nhưng trên thực tế, các cầu thủ, HLV hay những chuyên gia phân tích sẽ luôn có những chuẩn bị kỹ lưỡng cho trận tiếp theo mà không chỉ dựa vào kết quả của trận đấu trước đó.
Nhìn vào tỉ số 3-0 của Tây Ban Nha có được trước Croatia trong loạt trận khai màn của EURO 2024, có lẽ đó chỉ là sự hủy diệt trên giấy tờ của La Roja. Trên thực tế, ngày hôm đó Tây Ban Nha không hoàn toàn thể hiện một sự áp đảo nào quá lớn trong lối chơi trước Croatia. Tỉ số có thể đã khác đi rất nhiều nếu không có những sai lầm của cầu thủ Croatia hay những pha xử lý cá nhân đầy xuất sắc của các cầu thủ dưới trướng của Luis de la Fuente.
HLV De la Fuente có lẽ không nên lo lắng quá nhiều về cách đội Tây Ban Nha vận hành ra sao khi họ nắm quyền kiểm soát bóng. Thay vào đó, ông nên lo lắng nhiều hơn đến việc tổ chức đội hình và cách họ phòng thủ khi không có bóng.
Ban đầu, lối chơi pressing tầm cao của họ gây ra khá nhiều vấn đề cho Croatia. Ví dụ như khi Rodri đánh bại người đồng đội ở cấp CLB của mình – Mateo Kovacic ở phút thứ 6 để giành lại quyền kiểm soát bóng trước khi mở ra cơ hội cho Alvaro Morata có được một cú dứt điểm trúng khung thành. Tuy nhiên, khi các học trò của ông Zlatko Dalic vượt qua được khả năng pressing đó của Tây Ban Nha và khiến những cái bóng áo đỏ phải lùi sâu hơn, những lỗ hổng ở hệ thống của De la Fuente bắt đầu lộ ra.
Dưới thời Zlatko Dalic, các tiền đạo chạy cánh của Croatia chơi trong sơ đồ 4-3-3 thường di chuyển vào trong để tìm ra khoảng trống giữa các tuyến của đối phương…
… hoặc di chuyển đến các vị trí gần nhau để tạo lợi thế về mặt quân số ở một cánh của sân đồng thời hỗ trợ quá trình tịnh tiến bóng.
Các cầu thủ của Tây Ban Nha thường không thể theo sát được cách di chuyển của Andrej Kramaric – người sẽ thường xuất phát từ vị trí bên cánh trái…
… nhưng sau đó lại liên tục di chuyển vào trung lộ hoặc khoảng trống giữa tuyến hậu vệ và tiền vệ của Tây Ban Nha.
Ở vị trí này, Kramaric di chuyển phía sau Rodri và sau đó tiến tới khoảng trống mà Fabian Ruiz bỏ lại khi cầu thủ của PSG lao lên để thực hiện tình huống tạo sức ép với Luka Modric.
Khi ở trong khoảng trống bên trong khối đội hình của Tây Ban Nha, Kramaric sẽ thoải mái nhận bóng bởi người gần nhất với anh lúc này là Nico Williams sẽ không thể thực hiện áp sát. Lý do là bởi lúc này Nico Williams còn phải bận phong toả vị trí của Lovro Majer và Josip Stanisic – những người có thể tạo ra một pha bóng có lợi thế về quân số trước Marc Cucurella.
Việc này cho phép Josip Sutalo tìm thấy giải pháp chuyền bóng của Kramaric ở khoảng không giữa các tuyến sau khi nhận lại bóng từ Modric…
… nhưng chỉ tiếc là đường chuyền sau đó để phát động một pha tấn công nhanh của Kramaric cho Budimir lại đi quá mạnh.
Ở một ví dụ khác, Kramaric bắt đầu di chuyển từ một vị trí rộng hơn ở bên cánh trái vào trung lộ trong khi Josko Gvardiol giữ chân được hậu vệ Dani Carvajal ở bên phía cánh phải. Thời điểm này, Rodri, Fabian Ruiz và Pedri đều đang tập trung vào trái bóng mà Modric đang kiểm soát cũng như vị trí của đối thủ ở tuyến tiền vệ Croatia. Điều này đã vô tình giúp Modric tìm đường pha di chuyển của Kramaric ở phía sau cả 3 cầu thủ kể trên.
Tiền đạo đang chơi cho Hoffenheim sau khi nhận được bóng từ Modric đã nhìn ra được pha chạy chỗ của Lovro Majer ở bên phía cánh phải…
… và ở tình huống băng xuống, Majer đã thực hiện một đường tạt bóng cắt ngang khung thành của Tây Ban Nha.
Vị trí của Budimir trước khi Majer thực hiện pha tạt bóng bắt buộc Dani Carvajal phải đưa ra phản ứng di chuyển để theo kèm. Điều này đã mở ra không gian để Gvardiol tự do lao về phía cột hai của khung thành Unai Simon…
… nhận bóng ở vị trí trống trải và có nhiều thời gian để đưa ra phương án chuyền bóng, nhưng pha trả ngược hoặc có thể là một cú sút của hậu vệ đang chơi cho Man City sau đó lại đi chệch khung thành trong gang tấc và cũng nằm ngoài tầm với của tiền đạo Budimir đang di chuyển ở phía trong.
Khoảng không giữa hàng hậu vệ và hàng tiền vệ của Tây Ban Nha đã tạo điều kiện cho các cầu thủ của Croatia có thể di chuyển vào không gian đó.
Ở ví dụ này, Marcelo Brozovic di chuyển hoàn toàn tự do giữa hai tuyến của Tây Ban Nha sau khi Pedri dâng lên và tạo áp lực về phía sân của Croatia. Động thái này khiến cho các trung vệ của Tây Ban Nha không thể tiến lên phía trước để hỗ trợ bọc lót bởi họ đang bị khoá vị trí cùng với các tiền đạo của đối phương. Kết quả là sau đó Gvardiol đã dễ dàng tìm thấy Brozovic ở khoảng trống giữa hai tuyến để thực hiện một đường chuyền…