Lại thêm một lần nữa, đội tuyển Thụy Sĩ không thể vượt qua cánh cửa vòng tứ kết tại các giải đấu lớn (World Cup hoặc Euro), sau thất bại trước đội tuyển Anh trên chấm luân lưu định mệnh ở tứ kết Euro 2024.
Trận này, huấn luyện viên Murat Yakin vẫn sử dụng sơ đồ 3-4-2-1, và giữ nguyên đội hình xuất phát như trong chiến thắng 2-0 trước Italia tại vòng 1/8. Đội tuyển Thụy Sĩ nhập cuộc chậm rãi, chủ động chơi với đội hình khá thấp, và chờ cơ hội đến từ những đợt phản công.
Thực tế, đây là lựa chọn khả dĩ nhất của Murat Yakin, bởi đối thủ trội hơn về đẳng cấp cùng chất lượng nhân sự. Dù vậy, đội tuyển Anh cũng không thể áp đặt được lối chơi khi các đường triển khai tấn công tỏ ra rời rạc và thiếu tính đột biến.
Sau hiệp 1 và khoảng 2/3 thời gian hiệp 2 thể hiện sự thận trọng, Thụy Sĩ tăng tốc trong 15 phút cuối. Mặc dù chất lượng các tình huống lên bóng của “Nati” ở trận này không cao, song họ lại bất ngờ vượt lên dẫn trước ở phút 75, trong lần hiếm hoi mà hàng thủ đội tuyển Anh mắc sai lầm. Từ đường căng ngang của Dan Ndoye, bóng khẽ chạm chân trung vệ John Stones làm đổi hướng, tạo điều kiện cho Breel Embolo ập vào dứt điểm cận thành khuất phục hoàn toàn Jordan Pickford.
Nhưng rồi, đội tuyển đến từ xứ sở đồng hồ không thể bảo toàn lợi thế tới hết trận, bởi chỉ 5 phút sau, Bukayo Saka đã có pha xử lý sở trường, từ cánh phải ngoặt vào trung lộ và cứa lòng chân trái hóc hiểm khiến Yann Sommer bất lực trong việc cản phá.
Hệ thống phòng thủ của đội tuyển Thụy Sĩ đã chơi kín kẽ, tuân thủ nghiêm ngặt kỷ luật đấu pháp, đứng vững trong phần lớn thời gian của trận đấu, rốt cuộc vẫn bị đánh bại bởi khoảnh khắc cá nhân xuất thần từ phía đối thủ.
Sự lỳ lợm và khó chịu trong cách chơi đã được đội tuyển Thụy Sĩ thể hiện ở cuộc đối đầu này trong 2 hiệp chính và 2 hiệp phụ. Murat Yakin cũng đã có những sự thay đổi nhân sự hợp lý, đơn cử như việc đưa Xherdan Shaqiri vào sân thế chỗ Breel Embolo có dấu hiệu mệt mỏi. Dù không còn trẻ trung, nhưng Shaqiri vẫn chứng tỏ giá trị của mình với những pha xử lý mang tính đột biến, chuyền bóng sáng nước, và 1 lần đưa bóng chạm xà ngang từ quả đá phạt góc.
Nhưng rồi, trên chấm luân lưu định mệnh, Thụy Sĩ đã gục ngã, và người đá hỏng duy nhất là Manuel Akanji – trung vệ dạn dày kinh nghiệm và chơi rất hay trước đó. Nghiệt ngã với Akanji, nghiệt ngã với Murat Yakin, nghiệt ngã với đội tuyển Thụy Sĩ, và nghiệt ngã với nền bóng đá xứ sở này.
Lại là vòng tứ kết ở một giải đấu lớn, và kết cuộc vẫn rất cay đắng. Đây đã là lần thứ 5 người Thụy Sĩ không thể bước qua ngưỡng cửa này để đi xa hơn, với 3 lần bại trận tại tứ kết các kỳ World Cup (1934, 1938, 1954) và 2 lần tại tứ kết Euro (2020, 2024). Số phận vẫn chỉ dành cho họ một nắm đấm, thay vì cái chìa tay.
Trong những cú ngã ấy, có khi tâm phục khẩu phục nhưng có lúc mang đến nhiều nỗi tiếc nuối và hẫng hụt, như Euro trước và đặc biệt tại kỳ giải lần này. Trận thắng Italia ở vòng 1/8 là một cột mốc đánh dấu sự chuyển mình của bóng đá Thụy Sĩ, nói lên rằng họ có thể làm được những chuyện đội đá vá trời bằng chính thực lực chứ không hoàn toàn nhờ vào may mắn. Họ thắng đẹp, thắng với tâm thế cửa trên, trước một đối thủ hùng mạnh.
Họ cũng đã đẩy người Anh vào thế khó ở trận tứ kết, song không thể là người chiến thắng sau cùng. Dù vậy, nhìn theo góc độ tích cực, từ những trượt lỡ hôm nay sẽ bồi đắp và làm dày thêm bản lĩnh cho tập thể Thụy Sĩ ở những giải đấu lớn trong tương lai.
Vòng bán kết, thậm chí xa hơn, ở sân chơi World Cup hay Euro, vẫn sẽ là ước mơ cháy bỏng đến cùng tận của người Thụy Sĩ. Điều an ủi là họ vẫn đang có trong tay một thế hệ cầu thủ đồng đều, kết hợp giữa sức trẻ và lão làng, cùng một chiến lược gia tài năng, biết cách đứng vững trước mọi bão giông như Murat Yakin.
Nỗi buồn thì quá nhiều rồi, nên chẳng còn cách nào khác là phải kiên gan đối mặt, và bước tiếp.
Ngọc My